Anh tôi - 1 tỷ phú đô la tự thân ở tuổi 41, đi lên từ đôi bàn tay trắng.
Site of Lê Hiếu
Cover
![Cover](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhsDdoPbTxsr3GQgCph9v4wN6MNTHJeToh6wh12i9NOW_Km_R1TDoxppC9py3Tp4iLtpnoQOoPizb_LDrSbkNvaHloFvyU9duLQ9hzHcG-EpKzMQ3Tj7j3htypx3loWLgYTD7htdOHwIy8/s760/IMG_20200801_081648_409.jpg)
Thứ Tư, 29 tháng 3, 2023
Một năm từ ngày anh đi
Một bài chép lại từ Facebook 30/3/2021
Một bài chép lại từ Facebook 30/3/2021
"Tại sao chúng ta lại mong chờ một tương lại khác, nhưng lại đang chẳng thay đổi gì trong hiện tại. Thế thì có khác gì gieo hạt cũ mà đòi thu quả mới."
Thứ Hai, 23 tháng 1, 2023
Mình thuộc dòng chảy nào?
Đêm 30, trong lúc chờ đến giờ cúng giao thừa, sẵn cũng không biết làm gì, TV lại đang mở sẵn chương trình Táo quân cuối năm nên cũng cố xem. Sau khi cố được tầm 15 phút thì mình không chịu nổi nữa. Ừ thì là chương trình được coi nhiều nhất cuối năm, được chờ đợi nhiều nhất, được chọn phát trong khung giờ vàng của VTV và có rất nhiều quảng cáo trong lúc phát. Nhưng với mình, nó phản ánh quá nhiều sự kiện, trend của cả năm, kèm thêm mấy cái mảng miếng quảng cáo. Tất cả được gộp lại và chế biến kiểu vừa hát, múa, đối đáp. Có lẽ vì muốn nhồi nhét nhiều thứ theo kiểu phổ thông dễ hiểu nhất nên thành ra với mình nó lại phô quá, ồn ào quá, mấy bố táo cứ la hét các kiểu làm mình cảm thấy mệt.
Thứ Năm, 25 tháng 8, 2022
Rồi đến khi nào loài người mới văn minh?
Rồi đến khi nào loài người mới văn minh?
![🙁](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/tcb/1/16/1f641.png)
Thứ Ba, 2 tháng 8, 2022
Chuyện ăn chay
Chuyện ăn chay
Lần đầu mình ăn chay là thời học cấp ba, hình như cũng trong khoảng thời gian này của năm. Học đến trưa mấy đứa bạn trong lớp rủ vào Chùa ăn chay. Lần ấy chỉ ấn tượng: ăn chay là MIỄN PHÍ, LẤY VỪA ĐỦ VÀ PHẢI ĂN HÊT PHẦN CỦA MÌNH
Ngày mới ra trường, mình làm cùng 1 bạn, rất tử tế, quan tâm, luôn vui vẻ và bạn này ăn chay trường. Nhưng mỗi lần đi ăn chung bạn vẫn đi ăn quán gần cty, có món chay bạn ưu tiên ăn chay, không có bạn gọi món rau xào, xào chung với thịt cũng được nhưng bạn chỉ lấy rau. Không câu nệ, không cầu kì và không cực đoan (bạn không quan tâm chuyện muỗm đĩa đồ chay phải riêng, thịt cá không được dính đồ chay...)
Gần đây gặp lại, mình hỏi còn ăn chay không. Bạn bảo đủ rồi, giờ ăn bình thường để dành sức lấy chồng. Tuy hết ăn chay, nhưng vẫn thấy bạn hay cười, tử tế và đi làm từ thiện rất nhiều.
"Thiên tài bên trái, kẻ điên bên phải" là cuốn sách không quá đặc biệt nhưng là 1 trong số vài cuốn sách mình thích đọc nhiều hơn 2 lần.
Trong đó có một chương nhỏ Mùi vị của quả táo - Mình khá thích. Đại khái là gã này sẽ chỉ ăn màn thầu, nước lọc và ở 1 mình trong căn phòng riêng biệt trong nhiều ngày. Và khi kết thúc hành trình này, hắn sẽ ăn 1 quả táo. Theo hắn, đó là thứ mùi vị hấp dẫn và tuyệt vời nhất mà hắn từng được thưởng thức. Lần nào cũng vậy.
Khoảng 5 năm trở lại đây, mình cũng hay thực hành ăn chay: ngắn thì 2 hôm, lâu thì tầm 1 tuần đến 10 ngày gì đấy, để nghe được tiếng gọi của thân thể, của sự thèm ăn, để thử thách khả năng kiểm soát cơn đói và để sau đó có thể cảm nhận miếng thịt thực sự ngon thế nào?
Quán chay Vĩ Dạ - Quán 2 mặt tiền, ngay góc đường lớn bên cạnh chợ Long Thành.
Quán to, nhiều bàn, đồ ăn tầm hơn 30 món chưa tính món nước. Bài trí kiểu buffet nhưng không thu vé khi đi vào. Mỗi phần 25K, ăn xong tự kiếm người mà trả, không ai đòi.
Chủ quán để mọi người mặc sức lấy, mặc sức ăn và khay đồ ăn được châm đầy liên tục - Nhưng chẳng mấy ai bỏ thừa đồ ăn của mình trên dĩa khi ăn xong.
Ai ít tiền hoặc không có tiền, ăn xong chỉ cần đứng lên, tự dọn đĩa và nói câu cám ơn là được. Không cần xin.
Ăn chay không nên bị ép buộc bởi tôn giáo, không gò bó bởi các nghi thức hay tiêu chuẩn. Và ăn chay nên trong tâm thái có đôi phần hoan hỉ, đừng tỏ ra khắc khổ thì sẽ ổn hơn.
Thế đấy, Ăn chay với mình khá vui.
Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2022
KAIZEN - CẢI TIẾN LIÊN TỤC
KAIZEN - CẢI TIẾN LIÊN TỤC
Cứ mỗi lần thấy cái chữ này thì mình chỉ nhớ đến ngôi trường mình tiêu tốn cả 1 đoạn thanh xuân ở đó - UEH - TOP 10 TRƯỜNG ĐẠI HỌC VÀ HỌC VIỆN TRỌNG ĐIỂM QUỐC GIA.
Nơi mà cả hệ thống hành chính và đội ngũ giảng viên đều rất đặc sắc: từ những anh thầy đi dạy nhưng chẳng mang theo sách vở gì, đến những anh là chủ biên của rất nhiều cuốn sách được xuất bản và những thứ anh ấy giảng thì phần lớn được sử dụng trên trời...
Lần đầu mình biết đến khái niệm KAIZEN có lẽ là từ thời năm 1 đại học trong môn Quản Trị Học. Anh thầy giảng môn này thuộc thành phần "đi giảng nhưng chả mang gì". Nhưng những câu chuyện của anh ấy thì toàn thực tế, khiến mình chết mê chết mệt mỗi khi thầy lên lớp.
Khái niệm này thì không được nhắc trong giáo trình của bộ môn, nhưng trong 1 bài tiểu luận tự do chủ đề, sau nhiều đêm vừa bấm game, vừa tìm kiếm thông tin thì mình đã chọn nó để viết. Có vẻ là 1 đề tài lạ trong hơn 100 bài của giảng đường bọn mình lúc đó. Nên hôm trả điểm thầy có gọi riêng mình lại và bảo: "Rồi mày cũng như tao thôi. Chỉ giỏi nói chứ làm thì như ***"
Mà đúng thật, học kinh tế nhiều môn thế chứ mình chỉ giỏi 2 món: Quản trị và Triết học. Còn mấy môn còn lại toàn chật vật qua môn. Cho đến bây giờ thì mình cũng chỉ giỏi ngồi nói, đứng nói và chuyên vẽ đường xúi bậy cho ae chạy. Còn mình thì toàn đi thiền rồi ăn chay chứ hoàn toàn chẳng làm gì :))
Hội chứng sợ bỏ lỡ
Chiều. Đang chạy xe ngoài đường, gặp chị gái đầu đội nón Sơn màu xanh chuối, cưỡi con xe Vario cũng có màu rất chuối đang chở con ngồi sau.