Cover

Cover

Thứ Bảy, 30 tháng 10, 2021

Hậu Covid lần 1

Biên Hoà sống lại thật rồi?



10:45 sáng thứ 7, đoạn đường 5 nối dài TP Biên Hoà.

Ở 1 góc đường, vừa sau giãn cách, 1 quán cafe mới lại xuất hiện với cái tên khá tây: Bờ Cạn Tây. Cách đó ít căn, anh chủ quán cafe T-Rex vẫn thể hiện độ chịu chơi của mình như ngày nào bằng việc bứng nguyên 1 con khủng long to bự áng ngữ cửa ra vào.

Gần đó là khu vực của những ông lớn sang chảnh bậc nhất trong làng trà sữa: Phúc Long, Katinat vẫn đầy gái xinh mặc váy, quần ngắn có khi không thấy quần đâu đang đứng cong mông, mặt chệch góc nghiêng thần thánh để chụp choẹt check in và tuyệt nhiên không một chiếc khẩu trang nào được lọt vào khung hình. Tất cả diễn ra tự nhiên như chưa từng có bất kì 1 cơn đại dịch nào.

Chạy xuống chút nữa, nhà hàng Zen HongKong Dimsum với bãi giữ xe chất kín. Đoạn đường phía trước vẫn tập nập người qua kẻ lại với đầy sự hồ hởi và háo hức hiện rõ trên khuôn mặt.

Chỉ là, ở 1 góc khác, The Coffee House lặng lẽ đằng sau cánh cửa kính đóng kín. Không còn những chiếc bàn ghế đơn giản mà tri thức, không còn quầy pha chế thơm nức mùi cafe xịn, cũng chẳng còn lấp ló những ánh đèn vàng ấm. Tất cả chỉ còn lại những chiếc lá khô rơi đầy dưới sàn. 


Mình dừng lại, ghé quán cóc bên cạnh, chợt nghĩ về những ngày xưa cũ với cô bé ngồi viết lách bàn kế bên, tay vẫn liên tục thực hiện những lệnh chuyển tiền đi trên con BB đã cũ :((.


Ngày thứ 7, chợt thấy lòng buồn 1 tẹo. 

Thứ Sáu, 29 tháng 10, 2021

Bức tranh của con trẻ

 Mình đem bản vẽ này hỏi 10 người bình thường, không chuyên về hội hoạ.




Trong 10 người được hỏi thì 5 người cho đây là bức tranh thuộc trường phái trừu tượng, kiểu gặp đâu đó trong các bảo tàng nghệ thuật của lão danh tác với cái tên rất khó đọc... 3 người thì không đánh giá đến mức trường phái này nọ, nhưng cũng cho rằng nó là 1 bức bích hoạ sự đau khổ, đen tối, đấu tranh nội tâm ghê gớm. 2 người còn lại không tưởng tượng nổi đây là bức tranh về chủ đề gì.


Mình mới quay lại hỏi tác giả của bức vẽ này - một đứa trẻ con 5 tuổi, vẽ trên Ipad bằng con bút Baseus Pencil mới mua trên Lazmall. Nó bảo: Đây là món "bánh sushi - mà người ta ăn đồ sống, những vết chấm nhỏ là các vụn bánh rơi vãi trên bàn"


Tự nhiên làm mình nhớ đến 1 câu nói của 1 vị hiền triết vớ vẩn nào đó, đại ý là: Lúc khởi sinh con người là 1 tuyệt tác của sự đơn giản và tinh tuyền do Đức Chúa Trời tạo ra. Chỉ là qua thời gian, chính ý chí tự do của con người khiến nó trở nên thiếu hoàn hảo. Vì vậy, hạnh phúc hay giác ngộ đôi khi chỉ là việc Nghĩ như những đứa trẻ.

Thứ Năm, 28 tháng 10, 2021

ỐC mỡ

 Mình thèm ốc mỡ



Gần đây mình mới bắt đầu phân biệt được nhiều loại ốc, nghêu, sò... Có thể là giờ được ăn nhiều hơn nên biết nhiều loại hơn. Nhưng vẫn như 1 thói quen, mỗi khi thèm ốc hay đi ăn ở quán ốc thì món đầu tiên mình nghĩ đến vẫn phải là: Ốc mỡ xào tỏi hoặc mắm me - đặc biệt là phải có nhiều tóp mỡ. Quán nào ít tóp mỡ là mình bỏ về ngay :))

Nó như một thói quen từ ngày bé - những ngày đầu được ra quán ăn ốc ở Sài Gòn. Có lẽ khoảng thời gian 4 năm đại học định hình con người mình nhiều từ cách ăn chơi, đi lại hay làm việc...

Mình nhớ nơi đầu tiên ăn ốc là quán Ốc Huệ, sau đêm diễn 20/11 đầy cảm xúc của cậu bạn trong vai Hoàng tử mưa với vở "Công chúa bong bóng" phỏng theo nội dung bài hát cùng tên của Idol Bảo Thy ngày ấy.
Diễn xong, cậu ấy nức nở vì vai diễn đểu quá mà cậu lại diễn trọn vẹn. Thế là chàng trai ấy, đầm đìa nước mắt lôi mình ra quán ốc Huệ để giãi bày.

Quán ốc Huệ, sở dĩ mình nhắc nhớ mãi chỉ đơn giản vì đấy là quán đầu tiên mà mình uống rượu bên ngoài không gian gia đình, chứ chẳng phải vì cô chủ xinh xắn tên Huệ. Không rõ, giờ cô chủ quán ấy đang lưu lạc nơi đâu?

Vì là sinh viên mới ló mặt lên thành phố được ít tháng, cũng chưa làm thêm hay đá nhảy gì nhiều nên toàn gọi mấy món rẻ rẻ mà số lượng phải nhiều. Món ốc mỡ xào me thêm nhiều tóp mỡ được chọn đầu tiên trong menu, kèm mấy cái bánh đa, chai chuối hột và chén mắm mặn để chấm mút. Đến bây giờ mình còn nhớ kĩ cái góc tối ấy, cái vị mặn mặn chua chua khi mút con ốc và cảm giác nhai sần sật trên từng thớ thịt ốc, cái vị cay nồng của những giọt rượu đầu đời, và cả tiếng gọi "Hiếu ơi" của cô chủ quán người Huế tên Huệ...

Mà thôi nghĩ tới, nước bọt lại tứa ra chòng chành trong vòm miệng, lại mềm môi rồi lan man nữa ra nhiều chuyện.

Nhưng Vũng Tàu đang vào mùa Ốc Mỡ đấy các cậu ạ.

Chủ Nhật, 10 tháng 10, 2021

Chuyện 2 con CHÓ



Nhà mình có nuôi 2 con chó, con trắng tên Red, còn con chó còn lại tên Gấu.

Hai đứa chúng nó đều được nhận nuôi từ bé, vừa tròn tháng tuổi thì tách bầy mang về.

Mình bắt con mèo dạy chúng nó về quy củ trong nhà: Chỗ ăn chỗ ị, sau đó sẽ dạy mấy bài nâng cao như săn bắt, làm vui lòng chủ…

Sau 7 ngày đầu về nhà, con mèo báo cáo: Dạy con Red nhàn hơn, dễ hơn vì con Red ngoan hơn, dễ bảo hơn, nói gì nghe nấy, chỉ gì làm nấy, thậm chí đặt đâu ngồi đấy. Còn dạy con Gấu cực quá, khó quá bởi vì nó khôn nên thành ra “láo”, thích làm theo ý mình và  ít chịu nghe theo lời con mèo. Con mèo ra chiều không thích Gấu lắm.


Thời gian, thấm thoát thoi đưa, bỗng một ngày, con mèo hớt hải chạy đến, mặt hoảng hốt nói: Con Red vì nói gì nghe nấy nên giờ lúc nào cũng phải theo sát nó để nói, lúc nào cũng phải canh chừng nó, bảo nó làm này, bảo nó làm kia, không bảo thì không làm gì. Còn Gấu, tuy lúc đầu quậy và chống đối nhưng chỉ cần nghiêm khắc, vạch rõ ranh giới những việc không được làm và phần còn lại thì hiện tại dạy con Gấu rất nhàn. Gấu có thể tự làm đúng mọi chuyện mà không cần phải bên cạnh nó.

Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2021

Bình thường mới 09/10/2021

 Tiếng cô thu mua ve chai trong ngõ



Ngày đầu "sau đêm giao thừa", các ngõ vẫn chưa được các anh cán bộ mẫn cán tháo gỡ rào cản, nhưng cũng thấy các anh giải tán về với vợ con sau bao ngày cắm chốt.
Các anh dù chỉ cản được con người lưu thông chứ không có ý nghĩa nhiều trong việc ngăn cản con virus. Nhưng mình sẽ rất nhớ các anh ấy, các anh đã tạo ra những hình ảnh khó quên, những tình cảm găm sâu trong lòng cư dân. Và từ bây giờ, mình sẽ không còn được hỏi han mỗi khi qua chốt để nhận ra rằng vẫn có người quan tâm đến mình chứ không cô đơn như trong bài hát của Đen Vâu.

Và khi các anh về nhà với vợ con, cuộc sống ngay lập tức trở về với những thứ quen thuộc. Cô thu mua ve chai bỗng hiện ra như một thiên thần. Ẩn thân im ắng từ những ngày đầu chống dịch, bỗng sáng nay tái xuất với âm thanh quen thuộc "beep beep" như trong các đoạn chửi bậy trên youtube bị che đi. Tiếng kêu nghe ấm lòng xiết bao và mình biết rằng, những vỏ lon trong những ngày sắp tới sẽ không cần phải lo thiếu chỗ để nữa.