Biên Hoà sống lại thật rồi?
10:45 sáng thứ 7, đoạn đường 5 nối dài TP Biên Hoà.
Ở 1 góc đường, vừa sau giãn cách, 1 quán cafe mới lại xuất hiện với cái tên khá tây: Bờ Cạn Tây. Cách đó ít căn, anh chủ quán cafe T-Rex vẫn thể hiện độ chịu chơi của mình như ngày nào bằng việc bứng nguyên 1 con khủng long to bự áng ngữ cửa ra vào.
Gần đó là khu vực của những ông lớn sang chảnh bậc nhất trong làng trà sữa: Phúc Long, Katinat vẫn đầy gái xinh mặc váy, quần ngắn có khi không thấy quần đâu đang đứng cong mông, mặt chệch góc nghiêng thần thánh để chụp choẹt check in và tuyệt nhiên không một chiếc khẩu trang nào được lọt vào khung hình. Tất cả diễn ra tự nhiên như chưa từng có bất kì 1 cơn đại dịch nào.
Chạy xuống chút nữa, nhà hàng Zen HongKong Dimsum với bãi giữ xe chất kín. Đoạn đường phía trước vẫn tập nập người qua kẻ lại với đầy sự hồ hởi và háo hức hiện rõ trên khuôn mặt.
Chỉ là, ở 1 góc khác, The Coffee House lặng lẽ đằng sau cánh cửa kính đóng kín. Không còn những chiếc bàn ghế đơn giản mà tri thức, không còn quầy pha chế thơm nức mùi cafe xịn, cũng chẳng còn lấp ló những ánh đèn vàng ấm. Tất cả chỉ còn lại những chiếc lá khô rơi đầy dưới sàn.
Mình dừng lại, ghé quán cóc bên cạnh, chợt nghĩ về những ngày xưa cũ với cô bé ngồi viết lách bàn kế bên, tay vẫn liên tục thực hiện những lệnh chuyển tiền đi trên con BB đã cũ :((.
Ngày thứ 7, chợt thấy lòng buồn 1 tẹo.