Gần đây mình hay gặp lại crush: tình cờ thoáng qua có, gặp mặt trò chuyện có. Cảm giác với mình lúc ấy không quá đặc biệt nhưng lại khá khó để diễn tả nó là gì. Chỉ chắc chắn một điều là mình không thấy tiếc nuối, chỉ chợt thấy lại một Hiếu của thời thanh xuân "ấu trĩ", "trẻ con" và đầy "xúc cảm không kiểm soát" .
Mình hay có thói quen nhìn vào mắt người đối diện, nhưng phần lớn crush thì có vẻ không dám nhìn lại vào mắt mình. Cũng không rõ lý do.
Còn đây Vợ mình, mình nghĩ cô ấy cũng không hay nhìn vào mắt mình. Nên số lần cô ấy nhìn mắt mình một cách trìu mến lại càng ít, khéo chỉ đủ đếm trên đầu ngón tay của nửa số ngón trên 1 bàn tay - kể từ khi mình gọi cô ấy là vợ. Mình cũng không rõ lý do cho việc này.
Mình thì vẫn thường xuyên nhìn vào mắt cô ấy, chỉ là phần lớn là ánh mắt dò xét
Bức hình này thì không nằm trong những ánh mắt đó. Mình nhìn thấy ánh mắt ngượng ngùng tuổi thanh xuân của cô ấy ...
ở trong mình.
On this day 9/8/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét