11/8/2013
The woman who walks alone is likely to find herself in places No one has ever been before." - Albert Einstein
Cứ sau mỗi cuộc nhậu đêm như thế. Hắn cảm thấy mình cô độc quá, cuộc sống hắn cũng bình lặng, bình lặng ở mức đơn điệu. Tiếng một ai đó đã không còn gọi tên hắn. Hắn nghe đâu đó có tiếng bước chân em về. Dịu dàng ôm hắn từ phía sau, hít sâu vào mái tóc hắn. Hắn sẽ quay lại khe khẽ đặt lên môi em một nụ hôn.
Chợt tiếng mưa ngoài hiên làm hắn chợt tỉnh giấc. Hắn nhạy cảm quá sao, tâm hồn hắn sao lại dễ dao động chỉ bởi 1 tiếng mưa.
Hắn lại thèm, thèm có 1 gia đình. Hắn thèm có nơi để hắn về vào những ngày cuối tuần. Trong lòng hắn lại dậy sóng...
Hắn đang sống trong quá khứ hay hắn chỉ đang dùng cái quá khứ để nuôi những cảm xúc của hắn. Hắn biết những quy luật, biết những phản ứng của cảm xúc, hắn hiểu rõ chúng. Có lẽ nào... Hắn không nhớ em nhiều như những gì hắn nói???
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét