Cover

Cover

Thứ Tư, 14 tháng 4, 2021

Con người là loài cô độc nhất

 Sau cùng, chúng ta lại là sinh vật cô đơn nhất.

Chúng ta, giao thiệp với thế giới bên ngoài. Đa phần gắn kết bởi những lợi ích về mặt vật chất. Sẽ có những mối quan hệ trở nên thân thiết hơn, đi ra khỏi cái giới hạn vật chất. Nhưng nó như những tập hợp bao trùm lên nhau. Cái lõi của những mối quan hệ ấy vẫn là tranh thủ về mặt lợi ích.

Và để duy trì những mối quan hệ này, chúng ta có nhiều hoạt động bổ trợ, xây dựng, duy trì: tiếp xúc, giao lưu, nhậu nhẹt, chia sẻ sở thích ... Những thứ cứ ngỡ như là rất đỗi bình thường. Để rồi chợt nhận ra, ở những mối quan hệ này thì ngoài việc lợi ích thì ta được gì cho bản thân? Ai lắng nghe ta, ai thấu hiểu? Và liệu rằng chúng ta có dám để họ thấu hiểu trong những mối quan hệ về lợi ích vật chất. 

Điều này lại quay về lý do bắt đầu: Thứ chúng ta muốn từ họ là gì? Sự thấu hiểu hay lợi ích????

Gia đình, người thân - Liệu rằng có thấu hiểu?

Sau những lần cố thử, ta chợt hiểu ra. Họ thấu hiểu dựa trên những kì vọng của bản thân họ đặt lên ta, họ muốn chúng ta là thứ họ muốn nhiều hơn là việc chúng ta đang là thứ chúng ta muốn. Ở một giới hạn nào đó, chính bản thân ta cũng như vậy với họ. Chúng ta không nhìn nhận cái bản chất, cái nội tại của họ. Thứ chúng ta dễ nghĩ đến nhất là thay đổi người khác, chứ không phải bản thân.

Để rồi, cuối cùng, chỉ chính chúng ta, mới thấu hiểu chúng ta. Và để cuộc sống dễ dàng hơn, ta nên chấp nhận thực tế: Chúng ta là những sinh vật cô độc nhất dù quân số chưa bao giờ ngừng tăng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét