Cover

Cover

Thứ Năm, 30 tháng 9, 2021

Một thế giới vi diệu

 Trích lược từ một thằng khác chém về rượu



"AnNam trong mọi thú chơi trần gian , vẫn còn cần học hỏi nhiều.Trong đó có thú bú diệu
Uống đéo biết hương vị ngon dở, uống chỉ nốc như trâu uống nước đìa, cho mau đã, chóng say! Cái kiểu đó, chỉ trừ bọn Nga vì trời quá lạnh, nên nốc Vodka như uống nước, đéo cần hương vị, còn lại, thế giới nó sẽ khinh khi nếu uống như vại. Và rồi văn hóa mấy cô ảnh hưởng bọn Nho giáo con mẹ gì đó kiểu "Nam vô tửu như kỳ vô phong", tửu lượng càng cao, càng ngon lành cành đào, thế là mấy Cô cứ thi nhau chứng tỏ mình tửu lượng mạnh để chứng minh mình ngon, mà quên đi chuyện quan trọng là Thưởng thức.
Nói về Rượu, trước tiên phải phân chia thế này
(1) Độ rượu, sẽ có rượu Mạnh và các loại rượu không mạnh (nhẹ, mùi...) nói chung trên khoảng 35, 40 độ cồn trở lên là xếp vào loại mạnh đéo có ai quy định là bao nhiêu nhé
(2) Nguồn gốc làm ra rượu: toàn thế giới có rất nhiều loại rượu, được chưng cất từ nhiều loại hoa quả, củ, ngũ cốc khác nhau, cứ cái gì có tinh bột thì lên men là thành rượu. Có các nguồn gốc chính là từ Nho, Ngũ Cốc, củ cải, mía...
(3) Quy trình chưng cất, nói chung cái này phức tạp
Bia thì xếp riêng 1 loại, làm từ lúa mạch, và đặc biệt là có gaz (khác rượu)
Rượu mạnh thì quan trọng 3 chuyện là Mùi và Vị sau đó là cái Cảm Giác Say thế nào? Còn các thứ khác như màu sắc, độ sánh, trong, bọt mẹ gì đó thì tôi cho đéo quan trọng lắm, nhớ nhiều nhức đầu lâu
Lại cũng quay lại sự khác biệt lỗ mũi, thì tụi tây lông khoái mùi, còn máu đỏ da vàng khoái vị! Để thưởng thức rượu thì tìm cách thưởng thức mùi hay vị mà dẫn đến cách uống thế nào.
Lấy ví dụ Cognac ưu thế về mùi thơm, nhẹ, không sốc, ngửi thôi đã phê, vì thế phải uống ly bầu, cái miệng ly chúm vào để gom hương rượu vào mũi, đồng thời bàn tay ôm bầu ly sưởi ấm rượu trong ly để bốc hơi thơm để ngửi.
Và thưòng thì để rượu bay hơi nên sẽ ko ướp lạnh hay uống với đá, và đặc biệt ko nên pha vì sẽ mất mùi trinh nguyên của nó! Nhưng mấy cô có quyền pha nếu mấy cô thích, hay mấy cô bỏ đá vào uống nếu mấy cô thích uống lạnh, đéo cần ngửi, đó là quyền của mấy cô
Còn vang trắng phải uống trong ly chân dài và khi cầm phải luôn cầm ngay cái chân ko được đụng tay vào bụng ly.Miệng ly chúm lại để khi dốc xuống hương thơm rượu bay sát mũi
Dễ nhất : Nhìn, Ngửi, Nếm, Ngậm, Nuốt
Nhưng theo tôi, lúc mấy cô ngậm trong họng, đừng nuốt liền, sau cái thời gian cái vị cay nó hết làm mình tê, thì bắt đầu mấy cô thấy được cái vị của rượu. Đéo mô tả được, mấy cô cứ làm thử, có nghĩa là ngậm ngụm rượu, ngậm 1 chút rồi hãy nuốt, cảm nhận cái vị của nó!
Sau khi nuốt, mấy Cô nhớ để ý cái hậu của nó, cái hậu mới là cái khác nhau của các loại rượu, chát, đắng, nhẫn, ngọt...! Thường nếu thách nhau phân biệt rượu là phân biệt do cái hậu này."

Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2021

“Ba ơi chơi với con.”

 




Đó là câu bọn con mình rất hay gọi với theo mình và mình thường hay cằn nhằn lại với nó: Tự chơi đi hoặc Đó không phải là trò ba thích. Vì trò của ba nó thì thường lớn hơn và mắc tiền hơn của chúng nó =)). Dù bọn nhỏ, rất muốn mình chơi chung. Nhưng thường thì mình ít cố gắng cho việc đó.

Mình không phải kiểu phụ huynh sẽ vất cho con chiếc điện thoại hay ipad để chúng chìm đắm trong youtube, game cả ngày để mình rảnh rang hơn (ở nhà mình có giờ riêng cho việc đó, trong 1 khoảng thời gian cho phép).  Thay vào đó mình tạo điều kiện cho bọn chúng chơi những trò vận động, trí tuệ/sáng tạo hơn, hoặc khuyến khích bọn nó đi ra ngoài chơi với những đứa trẻ khác … Nhưng thường thì mình cũng chỉ đóng vai trò là người bày trò, hoặc chơi cùng lúc đầu để hướng dẫn, dẫn nhập. Tất cả chỉ hướng đến việc chúng có thể tự chơi và ĐỂ MÌNH ĐƯỢC LÀM VIỆC RIÊNG CỦA MÌNH.

Mình vẫn hay tự lừa dối rằng bọn nó nên tự chơi để tập tính tự lập hoặc tập chơi với những đứa trẻ con khác để học tập tính xã hội, hoặc đôi khi là vì con người ta cũng tự chơi và ít khi làm phiền ba mẹ chúng... Thời gian của nó và thời gian của mình là riêng biệt và cần tôn trọng lẫn nhau. Tuy vẫn có những khoảng thời gian chơi với chúng nó, nhưng nó cũng như việc mình cho phép chúng coi ipad, đó gần như là 1 sự “ban ân huệ cho chúng” và nó cũng có khoảng thời gian cho phép nhất định.

Cho đến gần đây, con gái hay rủ mình chơi mấy trò con gái hơn: bác sĩ, nấu ăn, tập tô vẽ … và với sự nhõng nhẽo của 1 đứa con gái, mình nuông chiều hơn và mình quyết định BAN ÂN HUỆ nhiều hơn. Mình dùng thời gian của mình cho nó nhiều hơn. Cho đến 1 hôm mình chợt nhận ra. Mình mới chính là người được NHẬN NHỮNG ÂN HUỆ. Và trước giờ, mình chỉ đang để sự ích kỉ núp dưới bóng của cái tư tưởng tự lập cho con trẻ.

Việc tự lập chẳng liên quan gì đến việc mình dành thời gian chơi chung với chúng nó, và mình cũng nhận ra Sự tự lập cũng cần có thời gian để xây dựng và thời gian mình được chơi với chúng đang ít dần đi khi chúng càng ngày càng lớn hơn.

Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2021

Ngày nghe Nhạc của Đen

 

Tự nhiên thèm như những ngày trẻ

Sống quằn quại trong thế giới yêu ghét của riêng mình.

Vũ trụ hay tất cả, cũng chỉ là những thứ xoay xung quanh.

Bất chợt yêu, bất chợt hờn giận.

Bất chợt đi dưới mưa mà chưa từng sợ ướt bản thân và ướt những thứ xung quanh.

Bất chợt, hôn trên một đôi môi để suýt lạc tay lái.

Bất chợt tỉnh ra rồi lại mê man.

Mê man về một chặng bay không có vé khứ hồi.

Thứ Hai, 6 tháng 9, 2021

Ba 2021

 Lão ngồi giữa đeo cà vạt là ba 



Lão này hát hay đàn giỏi, nhưng mình chỉ thực sự biết mình hát được cho mãi đến buổi hát karaoke cùng với đám bạn năm lớp 10.

Lão rất hay chuyện với người ngoài, nhưng mãi đến khi lên đại học, với áp lực đủ điều mình mới học cách giao tiếp.

Lão biết chơi mấy môn: từ cờ vua, cờ tướng, bida và n bộ môn khác nhưng mình toàn học cách chơi từ mấy đứa bạn.

Lão biết sửa điện, nước trong nhà. Nhưng mãi gần đây mình mở công ty thì mấy ae kĩ thuật mới chỉ ngược lại mình.

Lão biết chăm vợ con hết mình, nhưng chẳng bao giờ bảo mình phải làm thế này thế kia với gia đình mình.

Lão sống tử tế, dạy người khác tử tế nhưng chả nói mình phải sống tử tế ra sao (trừ mấy lần mình văng tục trên mang XH thì lão có nhắc chỉ bởi vì lão làm nghề giáo mà con lão lại quá bố láo trên mạng)


Lão gần như chả dạy gì mình dù lão là ba mình. 

Chỉ duy 1 việc mà lão dạy: Đó là làm mẫu bằng cuộc sống hàng ngày của lão. 


Lão chẳng nói với mình về yêu thương.

Nhưng.

Lần gần nhất mình say vì hơi quá chén với đám bạn, người chở mình đi bệnh viện là lão.

Lần gần nhất, người nhấc mình ra khỏi vũng bùn sau những pha "thi thố" với xã hội cũng là lão.

Lần gần nhất, lão nói yêu mình, chắc có lẽ là từ ngày rất bé, ngày mà kí ức chưa biết ghi vào não.


Lão không nói, chỉ cười và làm.