Cover

Cover

Thứ Hai, 6 tháng 9, 2021

Ba 2021

 Lão ngồi giữa đeo cà vạt là ba 



Lão này hát hay đàn giỏi, nhưng mình chỉ thực sự biết mình hát được cho mãi đến buổi hát karaoke cùng với đám bạn năm lớp 10.

Lão rất hay chuyện với người ngoài, nhưng mãi đến khi lên đại học, với áp lực đủ điều mình mới học cách giao tiếp.

Lão biết chơi mấy môn: từ cờ vua, cờ tướng, bida và n bộ môn khác nhưng mình toàn học cách chơi từ mấy đứa bạn.

Lão biết sửa điện, nước trong nhà. Nhưng mãi gần đây mình mở công ty thì mấy ae kĩ thuật mới chỉ ngược lại mình.

Lão biết chăm vợ con hết mình, nhưng chẳng bao giờ bảo mình phải làm thế này thế kia với gia đình mình.

Lão sống tử tế, dạy người khác tử tế nhưng chả nói mình phải sống tử tế ra sao (trừ mấy lần mình văng tục trên mang XH thì lão có nhắc chỉ bởi vì lão làm nghề giáo mà con lão lại quá bố láo trên mạng)


Lão gần như chả dạy gì mình dù lão là ba mình. 

Chỉ duy 1 việc mà lão dạy: Đó là làm mẫu bằng cuộc sống hàng ngày của lão. 


Lão chẳng nói với mình về yêu thương.

Nhưng.

Lần gần nhất mình say vì hơi quá chén với đám bạn, người chở mình đi bệnh viện là lão.

Lần gần nhất, người nhấc mình ra khỏi vũng bùn sau những pha "thi thố" với xã hội cũng là lão.

Lần gần nhất, lão nói yêu mình, chắc có lẽ là từ ngày rất bé, ngày mà kí ức chưa biết ghi vào não.


Lão không nói, chỉ cười và làm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét