Cover

Cover

Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2020

Skin in the game from Gấu

 Như các cậu có thể thấy thì group trên ra đời để tạo "skin". "Skin in the game" - tức là sự xuất hiện, nổi bật lên của bản thân nhà bán hàng trước mắt khách hàng. Skin in the game là lý do rất nhiều thương gia hiện tại đăng bài spam khắp vũ trụ mà không có bất kỳ 1 lý lẽ nào thuyết phục khách hàng phải tin vào sp của bạn.



Đúng rồi nè, kinh doanh không phải là bấm máy tính: 1+1=2, nó là 1+1= kết quả bất kỳ mới là vấn đề của kinh doanh. Việc bạn lấy được một nguồn hàng giá rẻ, xong tìm mọi cách tạo skin cho bản thân như là:
"Mình vừa về được 1 lô hàng bị LỖI, nay bán giá RẺ..."
Câu trên có nghĩa là: hàng chất lượng kém, tôi tìm được chỗ xả lô.
Một số bạn nâng cấp cái skin của mình lên thành: "Dù nó rẻ nhưng chất lượng nó không thua hàng mới"
Như vậy, hàng hóa vẫn rất mù mờ về nguồn gốc xuất xứ, khách hàng nhìn sơ qua có thể có người bị ham, bị hố. Nhưng cũng có vô số người khác sẽ trở nên khó chịu, vì họ từng là nạn nhân.
Đừng để người khác ghét hay đánh giá kinh doanh của mình. Hãy cho hàng hóa mình bán một lý do để tồn tại: nó phải trở nên HỮU ÍCH.
Cũng là 1 lô nước hoa, bạn nhập về, hãy xem phần lợi nhuận nâng lên hoặc tách ra 20% làm khuyến mãi. Cho khách hàng được nhìn thấy hương, thấy hoa, thấy mật ngọt để họ bị hút vào.
Thương gia không phải cái vợt ruồi, quơ quào lung tung cào bằng ăn may. Thương gia là cái quạt đèn - tự sáng, tự thơm bơ để khách hàng suy nghĩ về mình.
Thế là từ chuyện 1+1=2 nó trở thành .5 + .2 + .1 + .1.. = 1 - sự toàn vẹn như là một khách hàng bình thường được phục vụ nghiêm túc chu đáo - hãy cho tôi, khách hàng được tận hưởng sự thích thú khi được khuyến mãi, cảm giác dùng sản phẩm thực sự phù hợp với bản thân và người bán hàng không ngại trách nhiệm.
Cái này là một văn hóa, là sự đối xử giữa 2 con người với nhau khi tuân thủ quy tắc giao thương.
Văn hóa khi bán hàng nó trường tồn. Chính vì vậy, mình không chốt sale bằng sản phẩm, các sản phẩm mình bán được chốt sale từ khâu "nhìn thấy" hoặc là "tư vấn" - khách hàng không mua sản phẩm, họ mua niềm tin từ sản phẩm đó, cho họ cuộc sống tốt đẹp hơn.
----
Ngoài văn hóa, còn giá trị về sự chuyên nghiệp, ví dụ như một câu chuyện hài về đỉnh cao bán hàng như sau: https://suno.vn/blog/cau-chuyen-nguoi-ban-moc-cau/
Bạn đã đọc câu chuyện chưa? Nếu là rồi thì người bán hàng giỏi ở trên là người giúp khách hàng nhìn ra điều ẩn sâu bên trong mà họ muốn. Chai nước hoa này nên dùng để đi chym gái hay đi làm, khách nhiều mồ hôi dùng gì cho hợp?
Nếu chúng ta lười, thương gia khác sẽ siêng hộ và tiền họ sẽ tiêu hộ luôn.
Nhiều người sẽ hỏi mình: oh hay anh ơi, em không văn hay chữ tốt, văn vở không được tốt?
Bạn chọn đi bán hàng thì bạn tự cải thiện thôi, hehe. Không ai làm được chuyện đó thay cho bạn.
Bán hàng nó có 1 lằn ranh giữa diễn xuất và chân thành, nhưng ban đầu phải bỏ xuống cái tôi, trở thành một người chăm sóc kỹ từng li từng tí đến khách hàng, tạo ra cảm giác choáng ngợp - nó là sự chuyên nghiệp, khách hàng sẽ không nói gì ngoài: bạn bán hàng kỹ ghê!
Đó là một trong những lời khen tối thượng - khi mà niềm tin của khách hàng đã dành cho bạn rồi!

Thứ Tư, 14 tháng 10, 2020

Chuyện vẩn vơ tối mưa

 Tối. Tối nay hắn có cái hẹn với thằng bạn sau giờ làm. Có làm vài ly bia sau đó vội về nhà với vợ.



Mưa. Dạo này hay mưa tối. Đủ to để hắn phải tìm chỗ trú. Hắn có áo mưa nhưng lại ngại mặc. Mà bình thường thì hắn không ngại mưa. Nhưng tối nay không hiểu sao lại chán cái sự ướt át.
Hắn trú vào hiên của 1 cửa hiệu tạp hoá đóng sớm. Mới hơn 9h tối thì có vẻ hơi sớm với cái thành phố năng động này. Nhìn dòng người qua lại trong mưa cũng hay. Hắn rút điện thoại theo thói quen. Không tin nhắn, bao gồm cả tin nhắn thông báo các chương trình trúng vài trăm cho đến cả tỷ bạc từ nhà mạng. Vài cái notification của facebook. Vợ hắn vừa đăng cái gì ấy. Hắn đọc chu đáo. Bấm like để thông báo với vợ: Anh vẫn thấy em đấy nhé. Và bằng cách gián tiếp báo vs vợ hắn rằng: Anh vẫn sống.
Hắn cất điện thoại. Lại nhìn quanh. Bên kia đường, đối diện chỗ hắn đứng là một tiệm Mát xa. Ánh đèn vàng, hồng đặc trưng. Hắn chưa từng vào đó. Hắn từng là thằng lãng tử, cũng có chơi bời nhưng không dính vào thứ ấy. Cũng giống như với thuốc lá. Hắn muốn giữ cho mình trong sạch (dù chỉ là thử) và phần nào ấy là cái căn cơ hắn dường như không cho nó là thứ bức bách hay thích thú nhất. Đôi khi hắn tự hỏi liệu rằng hắn có vấn đề về thứ gọi là bản năng? Hắn yêu và thích phụ nữ. Nhưng lên giường thì chỉ có vợ hắn. Ngoài ra thì tuyệt đối không. Hắn thích gái đẹp, thích ngắm nhìn, thích chạm vào và hết. Như trò chơi mèo vờn chuột. Không giết, không kết thúc. Hắn thích cái sự lững lờ.
Hay là mình thử? Thử xem nó thế nào! Chắc là thú vị. Đơn giản là bước qua và mọi thứ sẽ được đưa đẩy thôi. Không gì cả. Không gì hết. Cứ mặc đó. Biết đâu lại hay.
Hắn băng qua mưa nhân tiện băng qua đường. Tiện chân đá chống xe trước cửa và bước vào.
Bình thường. Hắn không thấy rạo rực. Kì lạ. Không lẽ hắn Gay (như hắn từng nghĩ: Hắn gay trong tư tưởng). Nhưng đã có gì đâu để rạo rực. Mới chỉ là bắt đầu. Chuyện vui còn ở bên trong. Và biết đâu, đây không phải là lần duy nhất.
Hắn không yêu cuộc sống này lắm.

Thứ Tư, 7 tháng 10, 2020

Lớn lên là gì?

 

Khi thân - tâm cùng ở một nơi - thì nơi ấy chính là thiên đường

Sáng nay lại muốn bỏ trốn đi đâu đó, rồi ngồi tĩnh một mình.

Nhưng mãi chẳng thể làm lại được như ngày còn "bố đời" dù vẫn thích, và lâu lâu vẫn dấn thân chạy 1 mạch đi những quãng đường rất xa. Nhưng tâm vẫn bận, khách hàng, công ty, công trình, sơn sơn, điện điện .... Vẫn chẳng thể buông.

Đúng là, làm gì có sự thay đổi tính trẻ con khi trưởng thành, thứ duy nhất thay đổi là Trách nhiệm. Chính nó là thứ điều tiết lại tính khí mà thôi. Còn bản chất thì mãi vẫn cứ như trẻ con, thèm kẹo ngọn, thích khác người và chả coi ai ra gì :))

Thứ Ba, 6 tháng 10, 2020

Vũng Tàu - Lần tìm về với Vô Thường - 2012



 Hắn đến Vũng Tàu lần đó không phải là lần đầu nhưng đó lại là 1 lần đặc biệt. Hắn đến với biển mà không phải vội vã tắm, vội vã về và vội vã làm một việc gì khác trong lý trí. Hắn sống như một người Vũng Tàu. Đó cũng mà lần hắn thấy yêu biển, yêu cái không khí của biển. Với hắn, lúc này biển không còn là những cái nắng rát da, cũng không còn bị bao trùm bởi loại không khí chứa đấy muối biển nữa mà là nơi thật bình yên. Hắn leo núi, hắn tắm mưa trên những con đường cong cong đầy hoa phượng đỏ và hắn sống trong một bầu không khí biển về đêm. Vũng tàu những ngày tháng 6 rất đẹp.

Hắn đến Nơi ấy vào 1 chủ đề Mưa. Tình cờ, hôm ấy vũng tàu cũng đang mưa khi hắn bước vào quán. Quán đông người nhưng hắn thấy hắn đang 1 mình. Chỉ mình hắn với mưa và với Vô Thường.
Hắn chìm trong những kí ức, hắn gặp 1 người với 1 khuôn mặt rất quen nhưng hắn và người đó thì chưa gặp 1 lần. Có con ma biết được đó là ai và khuôn mặt ấy giống ai. Hắn đã tìm được 1 nơi để về, để về khi hắn cảm thấy mệt mỏi và chán... sống. Hắn cho mình 1 quyền Yêu nơi ấy và im lặng khi ngồi đó. Hắn thích cái bàn ấy.

Thứ Hai, 5 tháng 10, 2020

VinID B2B2C

Hôm nay 05/10/2020, VinShop chính thức ra mắt. Dự là sẽ tạo nên sự đổi mới mạnh mẽ, thay đổi lại bộ mặt cho các tiệm tạp hóa trong các ngõ ngách của khu dân cư.


Sở dĩ VinShop tham gia vào cuộc chơi mới này là bởi miếng bánh thị trường bán lẻ đang nằm tại hơn 9000 chợ và 1,4 triệu tiệm tạp hóa truyền thống đang rất lớn, chiếm tới 75% thị phần với doanh số 10 tỷ đô mỗi năm (theo khảo sát của Nielsen) .


Khi một business được triển khai, thường sẽ nhắm thị trường theo 3 cách: Một là, tham gia vào các thị trường sẵn có, chi phí tham gia thị trường này thấp nhưng cơ hội cũng thấp và tăng trưởng không cao, nhiều cạnh tranh. Hai là, tạo hẳn ra một thị trường mới chưa ai tới (như việc FB phát triển internet tại Châu Phi để mở rộng thị trường quảng cáo trực tuyến, hay các startup tạo ra các sản phẩm phục vụ nhu cầu mới vậy), theo cách đi này thì cực kỳ tốn kém và rủi ro cao, tốn thời gian. Cách thứ 3, đó là chuyển đổi thị trường sẵn có sang một hình thái mới, từ đó mở rộng ra. Và VinShop đã chọn đúng cách thứ 3 này, nhằm tận dụng thị trường sẵn có với thế mạnh của mình để dẫn dắt thị trường sang một kiểu mới mà ở đó họ sẽ làm chủ cuộc chơi, vừa nhanh, vừa đỡ tốn kém và ít rủi ro.


Các tiệm tạp hóa vốn tồn tại lâu đời và phát triển rộng khắp là bởi mô hình tiệm tạp hóa có quy mô nhỏ, đơn giản, tận dụng mặt bằng chính là nhà của các chủ tiệm đang ở, nhân công cũng là chủ nhà và người thân nên chi phí vận hành thấp, dễ triển khai. Còn với người mua thì vì yếu tố tiện lợi, sai con sang nhà hàng xóm hay chạy ra đầu ngõ là có thể mua được ngay các mặt hàng nhu yếu phẩm nói riêng hay FMCG nói chung.


Và VinShop ra đời với sứ mệnh biến đổi các tiệm tạp hóa truyền thống thành các tiệm tạp hóa công nghệ, mà ở đó, chủ tiệm tạp hóa có thể dễ dàng tiếp cận với hàng trăm hàng nghìn nhà sản xuất, phân phối mọi lúc (24/7) để lựa chọn đặt những sản phẩm cần bán với giá tốt nhất bằng cách mở app VinShop, từ đó sản phẩm đã chọn sẽ được giao trong vòng 24h, vừa nhanh, vừa đỡ phải đi lại, điều này giúp tạo ra mức giá bán ra vốn đã rẻ vì chi phí vận hành thấp lại càng rẻ hơn vì cắt được nhiều cấp trung gian. Ngoài ra, VinShop còn hỗ trợ biển hiệu, sắp xếp hàng hóa cho các tiệm tạp hóa này và giúp tiệm tạp hóa gia tăng thu nhập nhờ việc kết nối với các nhãn hàng có nhu cầu trưng bày hàng hóa lên kệ của tiệm. Như vậy, những ai đang có nhà mặt ngõ, muốn mở tiệm tạp hóa thì giờ đã rất dễ với sự hậu thuẫn của VinShop.


Chưa hết, với đối tác chiến lược là Techcombank thì có thể thấy ý đồ của VinShop là sẽ triển khai các mô hình tài chính cho SMB, cụ thể là cho các tiệm tạp hóa có thể mua trả chậm hay vay vốn để kinh doanh.


Theo công bố của VinShop thì ngay thời điểm ra mắt, họ đã làm việc được với hơn 20.000 tiệm tạp hóa và sẽ còn nhiều hơn nữa trong thời gian tới. Với việc sở hữu VinID thì...bùm, các tiệm tạp hóa sẽ ngay lập tức biến thành điểm chấp nhận thanh toán VinID Pay, nơi các khách hàng có thể dùng VinID thanh toán, tích điểm, thậm chí sau này cho vay cá nhân luôn.


Đúng là không thể đùa với những cái đầu tỷ phú. Họ luôn luôn tạo ra những cuộc chơi lớn, tác động mạnh mẽ đến toàn ngành. Nói chung là hoan nghênh và ủng hộ, vì dẫu sao người dân cũng sẽ là người được hưởng lợi mà.


//Anh em chưa biết VinShop hoặc muốn đăng ký thì tìm hiểu thêm ở đây này: https://vinshop.vn

#VinShop #VinID #Taphoathoicongnghe

5 lời nói dối vĩ đại ảnh hưởng nghiêm trọng đến mindset của bạn




Bạn có bao giờ nói dối không? Trong giao tiếp, trong làm ăn, trong cuộc sống, tất cả? Thật khó mà trả lời là KHÔNG. Thật khó để có thể nói rằng “Tôi không có điều gì để dấu bạn cả.”


Ai cũng có cái vỏ bọc riêng của mình. Chúng ta nói dối không gì khác chỉ là đang che dấu cái vỏ bọc đó của mình mà thôi.


Nếu công an ma túy không biết cách nói dối thì có lẽ xôi và gà luộc đã trở thành 2 món chủ lực tháng 2 lần rồi


Nếu Tàu Khựa không nói một đằng làm một nẻo có khi kinh tế nó đã không mạnh như vậy


Nếu diễn viên/người mẫu không đánh lừa con mắt của người hiếu kỳ bằng photoshop thì ai sẽ là người ngắm, ai sẽ là những người theo dõi trung thành đây?


Nếu…


Không phủ nhận chúng ta nói dối để mọi thứ trở nên tốt hơn. Nhưng đôi khi những lời nói dối nghe được lại trở thành thứ ăn sâu trong tiềm thức của bạn, nó hình thành nên mindset của bạn, nó thay đổi suy nghĩ của bạn.


Dưới đây là những lời nói dối vĩ đại nhất mà bạn có thể nghe từ miệng bất cứ ai, ở bất cứ nơi đâu trên đất nước này.


1.Tránh xa chất kích thích


Những người nói với bạn câu này chẳng hiểu cái chết tiệt gì về chất kích thích cả.


Chất kích thích: Là các chất khi đưa vào cơ thể làm tăng cường hoạt động của hệ thần kinh trung ương.


Điều này có nghĩa rằng tất cả những chất có tác dụng như định nghĩa trên đều là chất kích thích. Vậy nếu giờ tôi sử dụng một loại chất nào đó giúp bản thân hoàn thành công việc hoặc mục đích đặt ra thì liệu nó có là thứ tôi nên tránh xa?


Thuốc lắc, cần sa, ketamin, cocaine đều là những thứ bị cấm tại Việt Nam thế nên tôi không muốn bàn chi tiết. Tuy nhiên các nghiên cứu gần đây cũng cho thấy cần sa có khá nhiều ích lợi, chẳng hạn khiến con người vui vẻ hơn, hạnh phúc hơn, thậm chí còn là chất chống tế bào ung thư phát triển.


Còn phía bên này là rất nhiều thứ khác không bị cấm và hoàn toàn hợp pháp khi sử dụng tại Việt Nam. Đành rằng mỗi thứ đều có mặt lợi và mặt hại, nhưng thử hỏi có thứ gì không gây hại nếu bạn lạm dụng?


Tôi thường uống 1 ly bạc sỉu (một loại cafe sữa) vào mỗi sáng. Nó giúp tôi tận hưởng vị giác đang chảy trong miệng, ngoài ra nó cũng giúp tôi tỉnh táo cả ngày làm việc


Trước đây khi căng thẳng tôi thường rít một điếu thuốc. Nhiều người nói rằng vô dụng, nhưng với tôi nó vô cùng hữu ích. Ít nhất là trong những tình huống cấp bách


Tôi thường uống một lon bia Sapporo vào mỗi bữa tối. Nhờ nó mà tôi cảm thấy mình ăn ngon mồm hơn và ngủ tốt hơn. Ngoài ra thời gian làm chuyện ấy cũng khá hơn khi có nó


Trong bữa tiệc bạn bè, không có 1, 2 chén rượu chắc mấy thằng chỉ nhìn nhau, tặc lưỡi, lườm nguýt, rồi đường thằng nào thắng ấy về


Không có chất kích thích bạn chỉ là chính bạn, cũ rích, vô vị, và nhạt toẹt. Thế nên thay vì nói “tránh xa chất kích thích” hãy nói “không lạm dụng chất kích thich” hoặc “sử dụng chất kích thích đúng chừng mực.”


2.


“Người lớn nói thì phải nghe”


Ông già tôi là một real man, ông sống thật với bản thân và gia đình, ông không chạy theo tiếng gọi của vật chất và quyền danh để có nhiều thời gian hơn bên vợ con. Đó là lý do tôi vô cùng tôn trọng ông, từ sâu thẳm trong trái tim này…


Nhưng “nói gì là phải nghe” á? CÒN LÂU!!!


Chỉ vì ai đó nhiều tuổi hơn bạn, nhiều kinh nghiệm sống hơn bạn là người khác có quyền nói gì cũng được? Chỉ vì bạn bé tuổi mà những ý kiến của bạn không được tôn trọng, thậm chí không ai mảy may quan tâm?


Mỗi chúng ta trải nghiệm cuộc sống rất khác nhau. Sinh ra với mỗi ADN khác nhau, môi trường sinh sống khác nhau, giai đoạn phát triển khác nhau… Vậy thì làm sao chúng ta có thể giống nhau được? Làm sao chúng ta có thể nghe bất cứ thứ gì từ một người có những trải nghiệm khác chúng ta về bất cứ thứ gì được?


Bạn nên tôn trọng người lớn tuổi, bởi tuổi tác có thể cho người ta quyền được như vậy. Nhưng nghe theo ư? Có lẽ phải xem xét đã.


3.Just be yourself


Đây là câu nói từ nước ngoài, thực chất nó không tồn tại trong ý niệm của người Việt, nhưng dần dần nó ngày càng được tiêm kích vào đầu các bạn trẻ ngày nay rất nhiều. Từ những trung tâm rèn luyện kỹ năng, cho tới trường học, những câu truyền tai nhau, status Facebook, v.v…


Tôi mà giữ câu nói này cho mình thì giờ chắc không có đủ 5 dòng văn để chia sẻ với bạn


Tôi mà giữ nguyên câu nói này cho mình thì giờ cái bản tính nhút nhát, thiếu tự tin, phát cuồng vì gái, blah blah blah chắc vẫn giữ nguyên hiện trạng.


Tôi cần phải thay đổi chứ không thể vẫn mãi là mình, cũ kỹ và kém hấp dẫn như vậy được.


Thực tế thì đây chỉ là câu nói tự mình an ủi bản thân mình mà thôi. Vài người đẻ ra là có khiếu tán tỉnh phụ nữ, trong khi đó hầu hết là không. Vậy thì thật là thảm họa nếu vẫn giữ cho mình suy nghĩ như vậy. Ai cũng muốn lấy vợ đẹp, nhưng nếu không cải thiện bản thân thì sẽ chẳng có phép lạ nào xảy ra cả.


Thực tế thì tôi cũng chẳng tài nào nhớ nổi mình trông thế nào năm 20, 21 tuổi nữa rồi. Chỉ nhớ đó là cả một sự thay đổi lớn cả về mặt thể xác lẫn tinh thần.


 4.“Tán gái là phải trồng cây si”


Ngay từ khi còn bé tôi đã lờ mờ nhận ra phương pháp tán tỉnh của thanh niên thời bấy giờ, đó là “đẹp trai không bằng chai mặt.” Mình cứ trồng cây si, kiểu gì cũng có ngày nàng cảm động trước tình cảm của mình.


Có thể ngày xưa phương pháp này hoạt động, vì theo ý kiến chủ quan của tôi thì ngày xưa dân cư thưa thớt, chờ mãi không thấy ai tới nên các nàng đành ưng thuận những anh chàng “trồng cây si.” Tuy nhiên hiện tại thì khác nhiều rồi. Các nàng ngày nay có quyền lựa chọn, không chỉ 1, 2 lựa chọn đâu mà hàng tá những lựa chọn các bạn ạ.


Do đó cái phương án “trai chung tình” thật khó mà áp dụng khi xung quanh cô ta có quá nhiều vệ tinh, những người giàu tiềm năng và giá trị hơn bạn.


Ngoài ra, nếu xét về sự thu hút (attraction) cũng hoàn toàn vô lý trong bối cảnh này. Theo đó, sức hút của bạn TỒN TẠI/KHÔNG TỒN TẠI ngay từ những lần gặp đầu tiên. Sức hút chỉ dần dần mất đi chứ ít khi mà nó từ từ tăng lên lắm. Thế nên, ngay từ những phút đầu gặp mặt cô ta đã có thể quyết định rằng mình thích/không thích bạn rồi. Vậy thì chẳng có lý do gì mà phương pháp trên hoạt động cả.


Bạn chỉ nên áp dụng nó khi cô ta không có ai theo đuổi trong một thời gian dài mà thôi. Còn không thì quên nó đi…


5.Bạn có thể trở thành bất cứ thứ gì mình muốn


Xin lỗi phải phủ nhận điều này, nhưng bạn không thể trở thành bất cứ thứ gì mình muốn được đâu.


Nếu cao dưới 1m60 bạn không thể chơi bóng chuyên nghiệp. Nếu thấp hơn 1m75, liệu bạn có thể trở thành người mẫu? Nếu không có sức khỏe tốt, liệu bạn có thể lọt vào top 100 người lên Sao Hỏa không trở về?


Thật vui vì có những thứ mà chúng ta có thể rèn luyện và cải thiện được. Chúng ta thoát khỏi bóng dáng ngày hôm qua để trở nên tự tin và lôi cuốn hơn. Nhưng thực sự thì có những thứ chúng ta KHÔNG THỂ CẢI THIỆN được, chẳng hạn như chiều cao, khả năng cảm thụ âm nhạc, khả năng thiết kế, mê tín dị đoan, v.v…


Tuy nhiên nếu giấc mơ không thể trở thành hiện thực. Bạn vẫn có cơ hội khác để chinh phục giấc mơ của mình.


Có thể chiều cao không cho phép bạn trở thành người mẫu chuyên nghiệp, nhưng bạn vẫn có thể trở thành nhà thiết kế tài ba. Có thể bạn không đủ khả năng để trở thành vận động viên chuyên nghiệp, nhưng bạn vẫn có thể trở thành huấn luyện viên, bình luận viên, hoặc đơn giản chỉ là cây viết về mảng thể thao.


Thế nên dù cho mọi thứ có không hoàn hảo theo cách mà bạn nghĩ, thì vẫn có cách để bạn tự thỏa mãn đam mê của chính mình.

Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2020

Chuyện con chữ.

 


Ngày bé, tầm thời gian lúc mình đang học lớp 7 hoặc 8. Có lần trong lớp bồi dưỡng HSG Toán của trường, mình rảnh tay lại ngồi viết lời cho một bài hát dựa trên nền nhạc có sẵn của một bài khác - ngày trước hay có trào lưu kiểu thế. Cũng hí hoáy viết, gạch, hát thử rồi cuối cùng cũng ra nguyên bài hoàn chỉnh. Nhưng lúc đấy cứ thấy nó thiếu chất, từ ngữ hoặc sáo rỗng, hoặc lại hoa mĩ trên trời quá. Đến giờ mới hiểu, vì lúc ấy thứ trải nghiệm bản thân, sự va vấp của mình còn ít ỏi quá. Có văn chương, chữ nghĩa thì vốn dĩ cái chất liệu vẫn phải nằm ở đời thực. Vì suy cho cùng Chất liệu làm nên con chữ, không phải là những chữ cái mà chính là xúc cảm được tôi rèn qua từng trải nghiệm

Hiến máu



Lần đầu mình đi hiến máu đến vào 1 sáng buồn đời.

Như mọi buổi sáng thời sinh viên, chân dép lê, thân đeo cái cặp chéo ngang vai, trong đó cũng chỉ có 1 cuốn sách đọc chơi, 1 cuốn giáo trình, 1 cuốn tập và 1 cây viết (ngày bé balo ít đồ chơi hơn giờ).


Lê bước lên giảng đường ĐH Kinh tế TPHCM, cơ sở B.

Trong đầu chưa vội nghĩ đến tiết học chán òm vì cô bạn gái đang giận. Cũng nhẩm tính ghé vào thư viện ngồi đọc sách và ngắm gái hết giờ ra chơi mới vào lớp. Ấy thế mà mình chợt nhận ra một khu vực ngay sân trường, đông vui quá, nhiều gái xinh trai đẹp quá. Hóa ra là buổi huy động máu toàn trường của TT Hiến máu nhân đạo TPHCM.

Thế là cũng không nghĩ nhiều, bản tính muốn thử cái mới nó trỗi dậy. 

Mình nhanh chóng phi thân lao vào đám gái xinh trai đẹp ấy. Cho đến khi cây kim to thật to đâm vào bắp tay mình, mình mới chợt hiểu ra... "Hiến máu là mất máu và không mong có ngày nhận lại."

Từ ngày ấy, cứ có lịch và đủ thời gian chờ giữa 2 lần hiến máu là con tym mình lại râm ran cái cảm xúc lần đầu đâm chích.

Và với mình, cảm giác thích thú nhất của cả 1 buổi hiến máu là nhìn cây kim to thật to đâm vào bắp tay và chứng kiến máu ào ra cái đám dây rợ, phủ đầy nó, căng phồng và rất ấm.