Cover

Cover

Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2020

 Chuyện chiếc ly vỡ và những giọt máu



Tối hôm qua, ku con vì bất cẩn, đánh rớt cái ly mình hay dùng để pha cafe. Chiếc ly rơi trúng ngón chân cái, lăn ra và gãy vụn cái quai cầm, nhưng cái ly thì còn theo hiện trạng - vẫn có thể dùng được.
Sáng ngủ dậy, vẫn theo thói quen dùng chiếc ly cũ (dù vẫn còn 1 hay nhiều chiếc ly khác để sử dụng) để pha cafe. Bất cẩn sao, mảnh vỡ còn sót lại trên quai, cứa vào ngón giữa, rỉ máu, loay hoay cầm máu mãi mà máu chưa ngừng. Chợt nhận ra, càng lau thì máu càng ra, cứ để đấy, chính máu đông sẽ là cách tốt nhất để ngăn cản máu tiếp tục chảy ra - theo cách tự nhiên nhất.

Vẫn tiếp tục với chiếc ly cũ, tính là chữa lại cái mảnh vỡ để nó không còn sắc nhọn, không còn hại người nữa. Nhưng nào ngờ, đúng cái khoảng khắc "sửa chữa" ấy, chiếc ly hoàn toàn hỏng - không thể dùng được nữa.

Thế mới thấy, đôi khi đừng gò ép chuyện gì quá, cứ để tự nhiên chữa lành nhưng vết cắt.
Thế mới thấy, đôi khi đừng cố sửa đi những vết vỡ (vì càng sửa ắt sẽ càng tệ), hoặc chung sống hòa bình và cẩn thận với những vết vỡ hoặc đừng bao giờ đụng vào chiếc ly ấy nữa.

Ngày vỡ - máu - và những ngổn ngang.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét