Suốt 4 năm đại học, chỗ lui tới của mình nhiều nhất là Thư viện trường.
Cũng chẳng phải vì ham đọc như Dante mà vì ở thư viện có kha khá thứ miễn phí: chỗ ngồi, nước uống, wifi, lâu lâu là đồ ăn của cô bé bên cạnh và vô tình thì kèm theo đó là rất nhiều SÁCH BÁO. Mà ở xung quanh toàn thứ gì thì mình lại phải dùng thứ đó.
Thế là trong lúc rảnh, lúc buồn, lúc thất tình hoặc lúc hết tiền mình ngốn đủ thể loại: quản trị, marketing, mô hình kinh doanh đến mấy cái lý thuyết về tài chính, chán ngán thì đọc mấy cái thú vị hơn như lịch sử Đảng, Triết học...
Mình cực thích cái cảm giác đi lượn lờ quanh mấy cái kệ sách trong thư viện, hít hà và rờ mó nó. Trông có vẻ cực kì văn minh và cool art.
Cũng không chắc những gì mình đọc thời đó có giúp ích gì cho hiện tại hay không, nhưng mình tin, giai đoạn đó, kèm việc sống bên ngoài vòng tay bố mẹ, tiếp xúc các bạn ở nhiều vùng miền... đã giúp mình quán chiếu rồi hình dung được cái tôi của bản thân. Thứ giá trị duy nhất mà mình nghĩ nó đáng giá trong suốt thời gian đi học.
Nó là nền tảng để mình hiểu hơn về chính mình nhiều năm sau đó.
Cũng sắp tới kì thi của mấy đứa em, học đại học vốn dĩ chỉ là 1 khoá "học đại" dài 4 năm. Học hành rồi cũng vất đấy thế nên trường nào cũng được, ngành gì cũng xong nhưng nhất quyết là phải khăn gói đi xa khỏi tầm tay bố mẹ. Để có có hội được tự do sống, tự do đọc, được sai và được trả giá. Đặng còn biết mình là ai và không bao giờ phải hỏi đứa đối diện rằng "Mày biết tao là ai không?" !!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét