Có
những ngày vừa bước ra khỏi văn phòng, rảo bước chậm rãi trên con đường
ra bãi giữ xe, có những bông hoa vàng tươi tắn rung rinh đùa nghịch dưới
ánh mặt trời như thiêu đốt. Ta chợt nhận ra: "
Cái nắng tháng 4 năm nay của
Sài Gòn sao mà phóng khoáng, giữa trưa nắng như đổ lửa xuống con đường"
Cái
nắng SG thực sự khủng khiếp với rất nhiều người, cái nắng gắn liền với
nóng, mồ hôi ướt áo, cảm giác khô rát... thế nên nó ít gắn với những sự
lãng mạn, những câu chuyện giàu cảm xúc (ít nhất là trên những mảng văn
thơ mọi người hay đọc hoặc viết), mà thường gắn với sự than phiền, cáu
bẳn của con người.
Ấy
thế, nếu để ý chút, SG đẹp lắm trong cái nắng chói chang: sắc hoa rực
rỡ, góc cafe cóc dưới những tán cây ngay Hồ con rùa mát rượi, ánh nắng
len qua tán lá xanh mượt đầy sức sống thích thú nhảy múa, trêu đùa dòng
xe đang lướt qua.
Và nếu được đặt lại tên cho 2 mùa mưa nắng của SG, tôi thích 2 cái tên: Mùa tình và Mùa vui đùa hơn.
Để cảm nhận hết cái nắng của tháng tư, tôi mượn lời bài hát để các bạn của tôi có thể tưởng tượng ra nó nhé.
"Tháng tư về, gió hát mùa hè Có những chân trời xanh thế.
Mây xa vời, nắng
xa vời Con sông xa lững lờ trôi.
Nắng nhẹ nhàng, mây trắng nhẹ nhàng Hát
giấc mơ nào xa lắm
Em mong chờ, mãi mong chờ Bao nhiêu vẫn cứ đợi anh.
Mơ, em mơ, mơ về con đường nhỏ Quanh co lối mòn hoa dại nở.
Chỉ mình em
bên anh, bên anh"
PS:
Cuối tuần hãy cứ để tâm hồn mình thanh thản, hãy tìm cho mình một góc
để lắng nghe NẮNG để rồi hít thở cho căng tràn hương vị của thứ năng
lượng tuyệt vời ấy - chất sống.
Gửi chút thứ chất sống gây nghiện ấy đến Hà Nội thân yêu.
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Thang-Tu-Ve-Khanh-Linh/ZWZ9ZWOW.html