Chúng ta nên được nuôi dưỡng bằng lòng nhân ái hơn là sự sòng phẳng
Đứa em trai bạn mình, trong một lúc tức giận đã đập nát chiếc điện thoại đang cầm trên tay. Nó là sinh viên và dĩ nhiên chẳng kiếm đâu được tiền để thay một cái mới với những thằng như nó (chưa làm thêm hay biết tiết kiệm). Đó là chiếc điện thoại gia đình cho nó khi mới lên thành phố học.
Bạn mình, nhờ mình tư vấn dùm mấy chiếc BB cũ để mua cái khác cho thằng em. Số tiền không lớn, chừng vài trăm ngàn và câu chuyện nhỏ thôi.
NHƯNG mình rất không đồng tình với việc này. Tư tưởng của mình là phải để cho đứa em đó nhận lấy hậu quả do chính mình gây ra. Phải để cho nó hiểu rằng, không thể cứ phá để rồi có người khác vụn đắp lại, nhận hậu quả thay cho nó. Vì mình biết nó đã từng ăn chơi, từng đánh nhau, đập phá và chẳng sợ gì. Mình biết đó là vì sự bồng bột, hiếu chiến của tuổi mới lớn và thiếu tình thương của mẹ từ bé.
NHƯNG đó không thể mãi là lý do để vẫn lo lắng, chăm sóc cho nó mà không chịu buông nó ra, để nó tự sống, tự đứng lên khi vấp ngã, tự chịu trách nhiệm và giải quyết mớ rắc rối của chính mình. Nếu điều đó mãi tiếp diễn nó sẽ chẳng bao giờ trở nên mạnh mẽ và có trách nhiệm với bản thân. Với mình, nếu không vấp ngã thì bạn chẳng bao giờ có cơ hội để lớn (vấp ngã để có thể nằm luôn hoặc TỰ đứng dậy nếu bạn đủ khả năng)
Chỉ khi mình nhận ra, sự vui sướng khi đứa em đó nhận lấy điện thoại từ tay chị nó. Cùng lúc mình được nghe từ một người anh lớn hơn:
"Hãy sống chân thành thì bạn sẽ nhận được sự chân thành. Hãy yêu thương để nhận được sự yêu thương."
Chợt nhận ra, nếu cứ như mình nghĩ thì rất có thể đứa em sẽ lớn, nhưng nó sẽ thờ ơ, lạnh lùng với những việc không phải của nó. Bắt đầu từ người thân, bạn bè cho đến xã hội. Bằng cách dạy chúng sự sòng phẳng như vậy, mình đang vô tình tạo ra những con người ích kỉ, sống thực dụng và cá nhân . Chúng sẽ thiếu đi tình yêu, lòng thương xót để rồi rất có thể thành vô cảm trước những nỗi đau.
Hãy chăm sóc những đứa trẻ bằng tình thương, hãy nâng chúng dậy bằng sự chân thành và dạy dỗ chúng bằng tình yêu. Mình tin, đứa trẻ cũng sẽ lớn cùng với trách nhiệm lẫn tình thương. Bởi chúng sẽ học được từ chính người dạy chúng mà không cần phải vấp ngã, tự đứng dậy và giải quyết một mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét