Một buổi tối buồn - tức là không có gì quá đặc biệt. Anh nhân viên văn phòng quyết định dùng tiền cho bữa tối nay để đổi lấy vài chai bia. Ngồi nhấm nháp từng giọt bia, anh chợt nhớ đến một câu chuyện anh đã được nghe ở đâu đó. Câu chuyện: Tình yêu, Tiền và Đàn Bà.
Tại một vùng quê nọ, có một ngôi làng Khó Khăn. Cuộc sống trong ngôi làng ấy rất vả, đất đại căn cỗi quá, người dân trong làng bọn
chen, giành nhau từng miếng sống. Trong làng, có một chàng trai trẻ mang tên là Tình Yêu. Tình yêu cũng cố gắng tồn tại, cố gắng sống. Nhưng chàng lại đang mang trong mình một tâm hồn nghệ sĩ. Một thứ tâm hồn quá xa xỉ và dường như không phù hợp với đời sống nơi vùng quê ấy.
Chàng đa cảm, chàng say đắm một cô gái. Nàng tên là Đàn Bà. Đàn Bà cũng cảm thấy quý mến Tình Yêu. Tình Yêu và Đàn Bà đã có rất nhiều thời gian hạnh phúc bên nhau. Nhưng Tình Yêu yêu cái đẹp, yêu sự trung thực, yêu một cuộc sống thanh bần hơn là một cuộc đời bon chen. Nên rất lâu rồi, những gì anh cố gắng làm, có gắng gói gọn cũng chỉ họa may mới nuôi đủ bản thân anh. Nhưng anh thấy hạnh phúc, anh hạnh phúc vì anh là Tình Yêu
Mẹ nàng Đàn Bà thấy con gái mình quen với Tình Yêu lại đâm lo lắng. Mẹ nàng có tên là Lý Trí. Bà Lý Trí thường nói với con gái mình rằng: Bố mày ngày xưa cũng giống thằng Tình Yêu lắm. Rồi tao lấy ổng, tao phải đứng ra lo tất cả, mệt mỏi lắm con à. Đàn Bà không biết vì nghe mẹ hay chính bản thân Đàn Bà cũng đang có những lo lắng cho cuộc sống mà cũng dần từ chối chàng Tình Yêu. Nàng hỏi chàng: "Liệu rằng anh có lo được cuộc sống cho anh không? Anh có chắc là sẽ lo cho em trong làng Khó Khăn này được không? Câu hỏi sao mà vật chất quá, Tình Yêu chẳng thể trả lời được. Vì anh biết, những gì nàng ám chỉ là chính xác.
Thế rồi Đàn Bà cũng nhanh chóng kiếm cho mình một người đàn ông mới. Người đàn ông mà theo mẹ nàng - bà Lý Trí cho rằng đó là một người đàn ông phù hợp và sẽ có thể chăm sóc cho Đàn Bà. Người đàn ông ấy tên là Tiền. Tiền giàu có. Cũng chả ai quan tâm là vì sao Tiền giàu. Vì Tiền là con của một gia đình nhiều của, hay vì hắn khéo léo, hắn khéo léo hơn nhiều người nên hắn giàu? Họ chỉ biết là: À, từ nay Đàn Bà sẽ có một tấm chồng tốt để làm chỗ dựa.
Tình Yêu cay đắng lắm. Cay đắng quá đâm ra hắn hận. Nhưng hận ai, hận tên Tiền vì Tiền giàu quá nên đã cướp mất Đàn Bà của hắn? Nhưng Tiền có làm gì đâu, người đàn ông ấy dường như là vô tội. Hắn quay qua hận bà Lý Trí, bà ta chỉ biết đến sự giàu có, sung sướng của vật chất. Nhưng bà ấy làm vậy cũng là vì lo hạnh phúc cho Đàn Bà thôi - sự lo lắng của một bà mẹ. Không lẽ hắn hận Đàn Bà - người mà hắn đã và đang yêu da diết. Nhưng hắn có tư cách gì để giận Đàn Bà. Đàn Bà nói đúng mà. Ốc còn không mang nổi mình ốc, thì lấy cớ gì để đèo bồng. Thôi, đúng rồi. Hắn phải hận Hắn. Hắn hận thằng Tình Yêu...
Tự nhiên nhớ đến đây, anh nhân viên văn phòng lại buồn. Không lẽ những thứ anh đang theo đuổi cùng phù phiếm và sẽ chợt tan ra như chuyện của chàng Tình Yêu??? Hì, không lẽ hắn nên giấu nhẹ những cảm xúc và sống là một ai đó để có được Đàn Bà của hắn??? Hắn chợt cười với ý nghĩ: Cũng có khi đã đến lúc của sự thay đổi rồi. Nụ cười sao mang vị đắng của bia!!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét