Chếnh choáng. Phía trước tôi là biển _ Tôi nghĩ thế vì phía trước tôi chỉ là 1 vùng tối mênh mông, chỉ nghe tiếng sóng vỗ, những cơn gió miết ngang qua 2 khéo mắt, da thịt tôi. Và vị mặn, vị đặc trưng của Biển.
Đầu óc lơ đãng đã khiến tôi đi lạc và giờ thì dừng lại nơi đây. Ngồi tĩnh lặng chỉ để nghe tiếng Biển nói.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét