Cover
![Cover](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhsDdoPbTxsr3GQgCph9v4wN6MNTHJeToh6wh12i9NOW_Km_R1TDoxppC9py3Tp4iLtpnoQOoPizb_LDrSbkNvaHloFvyU9duLQ9hzHcG-EpKzMQ3Tj7j3htypx3loWLgYTD7htdOHwIy8/s760/IMG_20200801_081648_409.jpg)
Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2020
Mưa đầu mùa
Trưa.
Trưa nay Biên Hòa mưa to lắm. Lũ gián bị nước tràn vào tổ nên lũ lượt rủ nhau chạy nhốn nháo khắp mặt đất. Có đứa phấn khích còn bay nhảy vào người mình.
Hôi.
Bọn này nó có chất gì trong người hay do chỗ cái tổ nó ở dơ quá mà hôi kinh khủng. Hôm nay được nhìn thấy nhiều loại vkl. Loại có vằn như ngựa, loại màu cánh dán rất bình thường, loại non non màu da người... Đủ cả.
Nhợn hết cả mình.
Tiện chận lơ đãng đạp chết vài con thị uy nhưng chẳng khá hơn là mấy. Vẫn bày đàn, vẫn nhốn nháo và vẫn hôi.
Buồn.
Thế là đã về quê được tròn một tháng. Có những chiều buồn thèm tấp vào đâu đó làm vài chai bia nghe những câu chuyện không đầu không cuối của mấy bàn bên. Nhưng lại ngại tìm những quán để có thể làm điều ấy. Chẳng phải chỗ nào cũng hoan nghênh cái loại đi một mình, chủ yếu uống bia và hóng hớt chuyện thiên hạ. À, lại còn không được quá xô bồ nữa chứ.
Khó.
Lại thèm được cafe với cái đám bệnh làm bạn. Mà giờ chúng cũng ở xa quá, chẳng thể gặp.
Nhiều khi thấy mình còn thua cả gián. Dù nó hôi, toán loạn. Nhưng chúng có bè.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét