Cover

Cover

Thứ Ba, 28 tháng 4, 2020

Quá khứ, hiện tay hay tương lai?

Mình đang trên 1 cung đường "điên rồ". Thực sự mình khá quý công việc hiện tại, chỉ bởi nó tạo cơ hội cho mình có những cơ hội để điên rồ.

"Điên rồ" ấy có thể là việc của ai đó nghĩ về nó. Nhưng với mình, đó đơn giản là sở thích. Mình thích những cung đường, trên nó, một mình, mình được miên man nghĩ nhiều thứ, được tự do và được là mình. Toàn vẹn.

Mình không quan trọng lắm về quá khứ của bất kì ai, nhưng mình thích nghe về quá khứ của họ. Vì mình tin rằng, nó là 1 phần của họ và với mình họ đặc biệt thì nghe về quá khứ đặc biệt là 1 điều tuyệt vời. Và giả sử quá khứ ấy có không tốt hay quá tốt cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến việc mình nghĩ họ có tốt hay xấu ở hiện tại. Tốt hay xấu là khái niệm tương đối. Và mình là kẻ tôn sùng hiện tại, tôn sùng những quyết định trong những khoảng khắc. Ấy là thứ không đoán định, không định nghĩa. Mình vẫn đang bên cạnh họ hiện tại, thì có nghĩa là họ phù hợp với mình và mình có giá trị nào đó với họ.

Và đôi khi, chính vì việc mình tôn sùng quá nhiều với hiện tại nên lại biến mình thành kẻ cực đoan.
Mình đặc biệt và đôi khi chỉ là biết cách tạo ra đặc biệt cho mình, trong một mối quan hệ mà mình để tâm. Nhưng chỉ cần mình cảm thấy, sự đặc biệt không tạo ra sự duy nhất trong mối quan hệ ấy, thì thường mình chọn cách thoát ra. 

Vì nếu sự đặc biệt không tạo ra sự duy nhất thì sẽ không là gì cả.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét